Truyền thuyết rùng rợn từ vùng rừng sâu Thanh Hóa

1. Lời đồn từ bản làng

Ở vùng biên viễn phía Tây Bắc tỉnh Thanh Hóa, nơi rừng Pù Luông trải dài như một tấm thảm xanh bất tận, người ta vẫn truyền tai nhau về một vùng cấm – nơi mà những bóng đen không mặt lang thang trong sương mù, dẫn dụ kẻ lạ vào cõi chết.

Bản Đôn, bản Hiêu, bản Kho Mường – những ngôi làng nhỏ nép mình dưới chân núi – từ lâu đã xem một phần rừng Pù Luông là “rừng thiêng”. Không ai dám bén mảng vào đó sau hoàng hôn. Trẻ con được dạy rằng nếu thấy người lạ gọi tên trong rừng, tuyệt đối không được trả lời. Người lớn thì luôn mang theo muối và vòng trầm khi đi rừng, như một cách để xua đuổi tà khí.

2. Chuyến đi định mệnh của nhóm phượt thủ

Tháng 10 năm 2022, một nhóm 5 người trẻ từ Hà Nội – gồm 3 nam, 2 nữ – quyết định khám phá Pù Luông theo kiểu “off-road”. Họ mang theo lều, máy quay, flycam và cả thiết bị định vị vệ tinh. Mục tiêu là quay một vlog khám phá “rừng thiêng chưa ai đặt chân”.

Ngày đầu tiên trôi qua suôn sẻ. Họ dựng trại gần một con suối, nướng thịt, cười đùa. Nhưng đến đêm, một thành viên – Hùng – kể rằng anh thấy một bóng người cao lớn đứng giữa rừng, không có mặt, chỉ là một khối đen mờ nhạt. Tưởng là ảo giác, cả nhóm cười xòa.

Sáng hôm sau, Hùng biến mất.

rừng thiêng Pù Luông
rừng thiêng Pù Luông

3. Dấu vết kỳ lạ và sự im lặng của rừng

Cả nhóm hoảng loạn đi tìm. Họ phát hiện dấu chân trần dẫn sâu vào rừng – nhưng điều kỳ lạ là dấu chân chỉ có ba ngón, và không hề có dấu quay lại. Flycam mất tín hiệu khi bay quá 50m. Máy định vị báo lỗi. Điện thoại không có sóng.

Họ tìm thấy chiếc áo khoác của Hùng bị treo trên cành cây cao gần 4m – điều không thể nếu không có ai trèo lên. Trên áo có vết cào như móng vuốt. Một thành viên nữ bắt đầu có dấu hiệu hoảng loạn, nói rằng cô nghe thấy tiếng Hùng gọi tên mình trong gió.

4. Những bóng đen không mặt

Đêm thứ hai, họ quyết định rút lui. Nhưng khi trời vừa sập tối, sương mù dày đặc bao phủ khu trại. Một thành viên kể lại rằng anh thấy nhiều bóng người đứng lặng lẽ giữa rừng, không di chuyển, không có mặt, chỉ là những hình thể đen nhạt như khói.

Một người khác thì thấy bóng đen bò sát đất, trườn qua lều, để lại vệt bùn lạnh ngắt. Khi họ soi đèn pin, không có gì cả – chỉ là rừng và sương.

5. Truyền thuyết cổ xưa của người Thái Đen

Người Thái Đen sống ở vùng này từ hàng trăm năm. Theo lời kể của cụ Lò Văn T., 87 tuổi, thì vùng rừng đó từng là nơi xử trảm tù binh thời chiến tranh giữa các bộ tộc. Những người bị giết không được chôn cất, linh hồn họ lang thang, hóa thành bóng đen không mặt, mãi mãi tìm người thay thế.

Cụ nói:

“Chúng nó không có mặt vì không còn danh tính. Ai nhìn thấy chúng mà không quay đi, sẽ bị gọi tên. Mà bị gọi tên rồi thì… không về được nữa đâu.”

6. Khoa học không lý giải được

Một nhóm nghiên cứu sinh địa lý từng đến khu vực này để khảo sát địa chất. Họ ghi nhận từ trường bất thườngnhiệt độ giảm đột ngột và âm thanh tần số thấp phát ra từ lòng đất. Một số thiết bị điện tử bị nhiễu loạn.

Một nhà tâm lý học cho rằng hiện tượng “bóng đen không mặt” có thể là ảo giác do thiếu oxy và áp lực tâm lý. Nhưng không ai lý giải được vì sao nhiều người cùng thấy cùng một hình ảnh, cùng một thời điểm.

7. Những vụ mất tích không lời giải

Trong 10 năm qua, đã có ít nhất 7 vụ mất tích được ghi nhận tại khu vực rừng sâu Pù Luông. Tất cả đều là người ngoài vùng, đi lạc hoặc khám phá trái phép. Không ai trong số họ được tìm thấy – không xác, không dấu vết.

Một vụ nổi tiếng là của nhà quay phim Trần Minh H., người từng làm phim tài liệu cho VTV. Anh mất tích năm 2018 khi đang quay cảnh rừng sớm. Máy quay được tìm thấy, ghi lại đoạn video cuối cùng: một bóng đen đứng giữa rừng, không di chuyển, không có mặt, và tiếng thì thầm: “Lại đây…”

8. Lời kể của người sống sót

Chỉ có một người từng thoát khỏi khu rừng sau khi nhìn thấy bóng đen – anh Lê Văn K., dân bản địa. Anh kể:

“Tôi đi săn, thấy một người đứng quay lưng giữa rừng. Tôi gọi, không trả lời. Khi đến gần, tôi thấy người đó không có mặt. Tôi bỏ chạy, nhưng rừng như xoay vòng. Tôi chạy mãi, đến khi ngất đi. Tỉnh dậy thì đã ở bìa rừng, tay cầm nắm muối mà tôi không nhớ mình mang theo.”

9. Những quy tắc sinh tồn trong rừng thiêng

Người bản địa có những quy tắc bất thành văn khi vào rừng Pù Luông:

  • Không gọi tên nhau sau hoàng hôn
  • Không quay đầu khi nghe tiếng gọi
  • Không mang theo vật kim loại sáng bóng
  • Luôn mang theo muối, vòng trầm, và một con dao gỗ

Họ tin rằng rừng có mắt, và những ai không tôn trọng rừng sẽ bị “dẫn đi”.

10. Kết thúc mở – hay lời cảnh báo?

Nhóm phượt thủ năm ấy, chỉ có 4 người trở về. Họ không bao giờ công khai đoạn video quay được. Một người trong nhóm sau đó rời khỏi mạng xã hội, sống ẩn dật. Người còn lại thì viết một bài blog, chỉ để lại một dòng:

“Đừng nhìn vào mắt chúng. Đừng để chúng gọi tên bạn.”

Lời kết

Pù Luông vẫn đẹp, vẫn xanh, vẫn là điểm đến mơ ước của dân du lịch bụi. Nhưng có những vùng rừng mà bản đồ không vẽ tới, nơi khoa học không thể lý giải, và nơi những bóng đen không mặt vẫn đang chờ đợi…

Bạn có dám bước vào?

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *